
Đừng tò mò đời tư người khác nữa, người ta không chủ động kể cho mình nghe tức mình cũng không ĐƯỢC PHÉP BIẾT (none of your business). Mình khát khao biết thông tin đó quá thì thành KẺ rất đáng tội. Luôn tự đặt câu hỏi và trả lời "Rốt cuộc thì mình muốn biết thông tin đó để làm gì?".

Những thành tựu kiến trúc, thơ văn, âm nhạc, hội hoạ, điện ảnh, kinh tế....đều đến từ những người CÁ TÍNH, không đến từ đám đông, hoặc nhóm vở sạch chữ đẹp, bé khoẻ bé ngoan...

Khi có một ít tiền trong tay, rất nhiều bạn không biết sẽ làm gì, và sẽ xuất hiện rất nhiều người khuyên.

Xưa học sinh cấp 3 được chia ra học 1 ban gọi là ban Triết, tức những học sinh có tư chất đặc biệt, hiểu về sự phức tạp của tư duy loài người, hiểu được nhân sinh và luận được nhiều cái khó. Họ được đào tạo để sau này làm chỉ huy, để làm thầy, hoặc nhà khoa học,...

Để tìm thầy, cuối tuần được nghỉ, mình thường hay đi chơi, vừa tham quan cảnh vật, lối sống, văn hoá người bản xứ để biết thêm phần nào văn minh của đất nước họ, vừa tìm thầy để mong được chỉ dạy. Một công đôi việc thì quá tốt rồi còn gì.

Đây là câu chuyện được viết năm 2015. Đã 4 năm trôi qua, chúng ta cùng nhau đọc lại và có hiểu biết về hệ thống y tế ở Mỹ vận hành ra sao nhé. Để trong tương lai, thế hệ trẻ VN mình sẽ biến hệ thống y tế nước mình nó giống vậy. Khi VN là nước phát triển, mọi thứ đều phải khác bây giờ, nhất là trong nhận thức của mỗi người. Nội dung chính và thông điệp cần truyền tải khác với các chi tiết sáng tạo để gây cười, các bạn đọc và tinh tế nhận ra nhé.

Sang trọng quý phái là trong cốt cách. Trong từng ý nghĩ, biết ơn, biết yêu thương, hào sảng phóng khoáng,...thì tự động nó sang.

Việc đọc nhiều những người tư tưởng lớn làm gì, nghĩ gì, dứt khoát ra sao, buông bỏ thế nào, tận tâm và phụng sự....sẽ khiến tư tưởng mình lớn dần lớn dần, mới thấy tranh chấp khô máu vài ba triệu đồng với ai đó ở Việt Nam là chuyện rất tốn thời gian cuộc đời.

Khi người ta không có tâm hồn và tầm nhìn xa, cuộc đời sẽ được dẫn dắt bởi tiền.