Gần đây, Tony nhận nhiều email các bạn nói trên mạng xã hội có luồng tư tưởng “không nên hiến máu nhân đạo”, “để dành cho người thân của mình thôi”, hoặc “bệnh viện mua thì mới bán, vì bệnh viện bán máu cho bệnh nhân sao lại kêu gọi mình hiến, ngu à?”.
Gửi: Các bạn trong CLB con dượng
Gần đây,
Tony nhận nhiều email các bạn nói trên mạng xã hội có luồng tư tưởng “không nên hiến máu nhân đạo”, “để dành cho người thân của mình thôi”, hoặc “bệnh viện mua thì mới bán, vì bệnh viện bán máu cho bệnh nhân sao lại kêu gọi mình hiến, ngu à?”. Có bạn còn nói “nếu hiến, bệnh viện phải hạch toán cho tôi biết một lít máu bán ra giá bao nhiêu, lấy máu của tôi trả lại 1 cân đường 1 hộp sữa hết bao nhiêu, rồi chi phí xét nghiệm (HIV, siêu vi..) hết bao nhiêu, chi phí điện để bảo quản lạnh máu trong mấy chục ngày đó giá bao nhiêu, bệnh viện lãi thế nào từ máu của tôi, khi có “bảng cơ cấu chi phí” như vậy thì đây mới đi hiến, vì đây không ngu, nhá”. Đây là suy nghĩ rất cũ, không văn minh, các bạn không nên nghe theo.
Thưa các bạn. Hiến máu hay “Blood Donation” không phải là hoạt động kinh tế để tính lãi lỗ. Vì bệnh viện vẫn mổ miễn phí nhiều trường hợp ở vùng sâu vùng xa. Hơn nữa, máu hiến sẽ được xét nghiệm rất kỹ với chi phí khá đắt (các bạn đi xét nghiệm sẽ biết, để làm cả chục chỉ tiêu thì chi phí thế nào) trước khi nhập vào kho dự trữ. Máu hiến thông thường trữ được 42 ngày (với huyết tương tách ra thì có thể lâu hơn). Do vậy, việc hiến máu là hoạt động thường xuyên của một xã hội văn minh, ở đó, người ta giúp đỡ nhau trên cơ sở tình người. Ở nước ngoài tuổi trẻ sẽ đi hiến rất thường xuyên để thay máu cho họ và tăng lòng nhân ái. Vụ nổ bom ở Boston năm Tony đang học ở Harvard, có nhiều thanh niên, sinh viên đến bệnh viện hiến một cách chủ động, bệnh viện gửi lại họ một món quà nhỏ nhưng họ phủi tay, bỏ đi. Động đất ở Nepal vừa rồi cũng vậy, người Nhật, Bắc Âu...ùn ùn bỏ tiền ra thuê máy bay riêng bay đến, tự cho máu thậm chí không lấy giấy chứng nhận.
Có lần Tony đưa 1 đoàn khách đi Nam Phi chơi, ở sân bay trung chuyển Dubai tình cờ gặp 1 đoàn các sinh viên người Na Uy đi cứu trợ một ngôi làng ở Zambia vì tai nạn sập cầu. Nhiều người trong đoàn mình cứ hỏi miết ủa “tụi châu Phi kia giúp lại cái gì mà mày giúp vậy”, hoặc “mày được lợi gì mà bỏ tiền, bỏ công, bỏ sức...sang đất chốn nắng nôi ấy, sốt rét ấy,...để cứu trợ”, “có quảng cáo bán hàng gì được không...”, sao không đi Maldives hay các thiên đường nghỉ dưỡng khác? Các bạn Na Uy mới hỏi Tony à, tụi mày không có khái niệm về tình đồng loại hả? Tony không biết nói sao vì ngượng.
Các bạn nên nhớ câu
“Văn minh nào có khó gì
Nhận thì phải nhớ, cho thì phải quên”
Có bạn kể con cho ăn xin 20 ngàn đồng, sau đó con chạy theo cả ngày coi nó dùng tiền đó mua gì, rồi thấy nó mua ly cà phê con tức ói máu. Nói “con không bao giờ cho nó nữa, ân hận cả đời, day dứt mãi không nguôi, hận thằng ăn xin đó đời đời kiếp kiếp”. Có 20 ngàn thôi sao mà ghê vậy. Cho thì quên đi chứ theo rình làm gì, ăn xin chứ nó cũng là người, cũng thèm cà phê Americano như dượng vậy. Hôm bữa Tony đi taxi đến Hàng Bông, xuống xe Tony nói cám ơn, anh taxi bảo “ối giời ơn nghĩa mẹ gì, lấy tiền chứ phải chở không”, Tony mới đáp lại rằng “dạ thưa anh, tôi cám ơn vì đó là phép lịch sự của người được chuyên chở, còn anh có nhận không là chuyện của anh”. Lúc đóng cửa lại còn nghe anh taxi mắng theo theo “cái thằng dở hơi vớ vẩn. Ơn với chả ơn. Cứ quy thóc hết”.
Sáng nay, một số bạn đi hiến máu về bị bạn bè chửi, nói ngu. Rồi một số bạn cũng lên hiến, nhưng không đi về mà kéo lên đứng trên bệnh viện hỏi cho ra nhẽ...Các bạn cứ yên tâm, ngủ ngon...là vì mình mà có ít nhất 1 người nào đó đã được sống, được hít thở khí trời với mình, được nhìn ngắm vạn vật bao la tươi đẹp như mình. Vậy chẳng phải là niềm vui lớn hay sao?
Văn minh nào có khó gì
Nhận thì phải nhớ, cho thì phải quên!!!
Lịch sử thế giới Đông Tây kim cổ, chưa có ai nghèo vì cho đi cả. Tuổi trẻ là phải
hào sảng, văn minh. Cho người ta nắm tay 1 chút mà cứ bắt đền miết vậy?
P/S: Theo thông tin của 1 bạn "Máu lấy được từ người hiến mới chỉ là nguyên liệu thô của toàn bộ một quy trình tách lọc, xử lý hết sức chặt chẽ, nghiêm ngặt và khoa học mới có máu thành phẩm (các loại chế phẩm máu) để truyền cho người bệnh. Quy trình này cũng rất tốn kém, để có một đơn vị máu phải mất khoảng 1,1-1,2 triệu đồng. Và hiện nay, theo qui định BV chỉ được thu 447.000 đồng cho một đơn vị máu toàn phần hoặc cho một đơn vị khối hồng cầu loại 250ml".