Coi báo. Mở mục giải trí là xì căng đan bầu sô ca sĩ. Mở mục xã hội, thì thấy ngay tin ngộ độc thực phẩm. Tin quốc tế là nước này chết người, nước khia đang chuẩn bị chiến tranh. Mục thể thao là mua bán độ.
Lướt qua phần kinh tế, là các từ “ lạm phát, nhập siêu, phá sản”….Cái chi cũng được mổ xẻ với góc nhìn tiêu cực. Thậm chí đến phần thời tiết cũng thấy tê tái với lũ lụt, triều cường, hạn hán, bão xa bão gần. Vô hình trung, cứ mỗi buổi sáng thức dậy, bên tách café, người ta mở báo và bắt đầu lo lắng. Có những lo lắng rất thật và có những lo lắng không đâu. Và cảm giác ấy theo họ suốt một ngày làm việc, dẫn đến hiệu quả sẽ kém đi, vì “người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Trong khi lẽ ra mọi người nên bắt đầu ngày mới với sự hưng phấn để năng suất lao động được tăng lên.
Ra đường đi làm, thấy gì? Tắc đường, còi xe gắt gỏng. Và ai cũng dễ bị suy nghĩ tiêu cực do tin từ báo chí và các than thở của bạn bè trên mạng xã hội.
Cùng một cơn mưa, người tiêu cực sẽ bực mình vì phải đi áo mưa, người
lạc quan thì nghĩ đến cây cối sẽ được xanh tươi, không khí sẽ được trong lành. Và một khi chúng ta không thể thay đổi được hiện tượng xảy ra với mình, tốt nhất là nhìn nó bằng ánh mắt tích cực. Cái thiện có thể sẽ thua cái ác trong một thời điểm, nhưng chung cuộc sẽ chiến thắng. Con người rồi sẽ sau một
thời gian tham sân si với những quyền lợi vật chất, sẽ thấy cái mình đạt được là vô nghĩa vì giàu lắm cũng ăn ba bữa, sẽ trở về đúng bản ngã của “nhân chi sơ tính bản thiện”, giúp đỡ yêu thương thiên nhiên và đồng loại.
Cứ sau một sự cố, con người lại tìm ra nguyên nhân và khắc phục nó. Sau lũ lụt, đó là phù sa sẽ màu mỡ hơn cho cánh đồng, sâu bọ sẽ bị quét sạch ra biển, những dư lượng hóa chất trong đất đai sẽ bị rửa sạch. Lỗi lầm của người khác, thay vì giữ trong lòng và tức giận, thôi bỏ qua, mình sẽ thấy thoải mái hơn rất nhiều. Nói một cách khác, nếu bạn được sống 100 năm, xem như là một bộ phim có 100 tập, thì hãy tạo ra ít nhất 2/3 tập có tiếng cười thay vì tập nào cũng rơi vào bi kịch chán chường, đau khổ, chia ly, mất mát.
Và đôi lời nhắn gửi cho các bạn làm báo, và các bạn có dùng mạng xã hội, thôi thì bớt đăng các bài tiêu cực chỉ trích phê bình. Chẳng đi đến đâu mà còn đổ dầu vào lửa của sự căng thẳng. Trong từ Hán Việt, nguy cơ bao gồm nguy và cơ. Và đối với người có tư duy tích cực, nguy (problem) họ sẽ biến thành cơ (opportunity). Người tích cực và lạc quan sẽ có gương mặt sáng bừng, nụ cười thường trực trên môi, sống và cháy hết mình, học tập và làm việc hết mình, dù ngày mai trời có sập.
Có nhiều giải pháp để chống sự chán nản và đơn điệu lặp đi lặp lại hàng ngày của mình, chẳng hạn như đi cắt tóc. Các bạn nữ bữa thì duỗi thẳng, bữa xoăn như mì xào giòn, bữa nhuộm màu vàng chóe, bữa chơi demi-garcon. Các bạn nam bữa chơi đầu trọc, bữa chơi đầu đinh, bữa rẽ ngôi 3/7…Kinh nghiệm cho thấy, với quả đầu mới, người ta sẽ phấn chấn hơn. Nhưng dượng thấy giải pháp hay nhất là vận động, thể dục thể thao. Việc chạy nhảy sẽ giúp cơ thể tiết ra Endorphins, một kích thích tố giúp người ta lạc quan yêu đời trẻ lâu. Vì con người cũng chỉ là 1 động vật, mà động vật là cứ phải chạy nhảy kiếm ăn săn mồi. Chứ đừng nên suốt ngày ôm cái máy tính, có cái gì trong đó mà coi say mê suốt ngày vậy. Bạn trẻ đọc xong bài này, hãy nghĩ đến việc chạy bộ tối nay, hay bắt chước dượng đi, tối nào cũng đi bộ lên xuống cầu thang chung cư, vừa đi vừa hát, hát hết 4 bài thì nghỉ. Nhiều đứa lười vận động, nó đổ thừa không có thời gian, không có điều kiện. Nhưng thử cho nó nghỉ ở nhà 2 ngày không làm gì, thì nó cũng đi ra đi vô rồi lại ngồi hay nằm coi máy tính à. Mua cho nó cái tạ hay cái máy chạy bộ, thì nó cũng hào hứng chơi 1 bữa thì bỏ xó. Có đứa nói em thích bơi nhưng nhà em không có hồ bơi ( kiểu em sẽ làm từ thiện khi có tiền, thì lúc có tiền nó cũng sẽ không làm từ thiện). Thì thôi, unfriend, thể loại đó đích thực là đang đeo cái cục làm biếng trên người, nên nó nặng nề thể xác lẫn tư duy, tâm hồn, mặt mũi mà lúc nào cũng nặng trình trịch.
Mình chỉ có một tuổi trẻ để phong độ, đầy sức sống, đầy năng lượng. Không có tiền thì chạy bộ công viên, hay thấy chỗ nào trống thì mình tập. Nếu đã đi làm có tiền, buổi tối và cuối tuần mình đến các trung tâm thể dục tập gym bơi lội. Nhiều tiền vô khách sạn 5 sao, ít tiền vô phòng tập gần nhà. Hoặc rủ bạn bè hạc tennis cầu lông bóng bàn khiêu vũ.. Cứ đóng tiền trước đi, để tiếc tiền mà đi hạc. Và nên nghỉ chơi với mấy đứa lười vận động. Tụi nó toàn rủ mình đi ăn, đi nhậu, đi hát karaoke, xem phim, xem kịch…Lâu lâu thì được chứ tuần nào cũng quất mấy món này, vừa tốn tiền lại không có tiết ra endorphins giúp mình sống tích cực đâu. Tập luyện để sống lâu chút, coi cuộc đời nó thú vị ra sao. Tối nay đi liền đi nhé, và nhớ phải kiên trì, đừng có đi 1 bữa theo phong trào rồi thôi. Người không quyết tâm thì cái gì cũng thất bại.
Theo giáo trình 100 bài học làm giàu, tài liệu của học viện West Point dành cho các bạn trong CLB con dượng TnBS