Thành Nha XYZ
    • Ăn trưa cùng Tony
    Ăn trưa cùng Tony
    (Today a reader, tomorrow a leader!)

    Kết quả tìm kiếm tag "van hoa"

    Đừng tò mò đời tư người khác nữa, người ta không chủ động kể cho mình nghe tức mình cũng không ĐƯỢC PHÉP BIẾT (none of your business). Mình khát khao biết thông tin đó quá thì thành KẺ rất đáng tội. Luôn tự đặt câu hỏi và trả lời "Rốt cuộc thì mình muốn biết thông tin đó để làm gì?".
    Nghiệp tụ vành môi
    Có 1 lần, Tony bay với 1 ông khách hàng người Thuỵ Điển, thủ tục xong thì nghe thông báo máy bay delay 4 tiếng.
    Những khoảnh khắc 4h
    Văn hoá gia tộc ở châu Á, hiện tượng người thân ra toà để tranh chấp quyền lợi kinh tế rất nhiều. Gia tộc nào càng giàu có, càng đông con thì cuộc chiến này càng khốc liệt. Không ai ngờ có 1 ngày, vợ chồng chung giường, cha con anh em chung mâm cơm đứng tranh cãi trước bàn dân thiên hạ về tiền bạc, quyền lợi. Tất cả đều do lòng tham, cái đầu tiên trong 3 cái khổ của loài người (tham, rồi sân (hờn giận), và si (ngu muội)
    Lời nguyền Á châu
    Môn đọc sách là môn bắt buộc cho học sinh tiểu học và trung học cơ sở (cấp 2) ở Singapore. Đọc sách sẽ giúp xã hội hiền lành tử tế hơn, bình tĩnh hơn, trưởng thành hơn. Người ưa đọc sách sẽ hiểu biết và ứng xử đẳng cấp hơn người không đọc (tất nhiên rồi)
    Ở Singapore có cả môn đọc sách
    Người giàu trong xã hội càng nhiều lên, nhưng người sang không tăng mấy. Ai sang thì chắc chắn đã giàu, còn người giàu thì chưa chắc có được sự sang, tức sự quý phái toát ra từ cốt cách và tâm hồn, không phải do quần áo, xe cộ, nước hoa, ăn uống, tiền bạc địa vị bằng cấp mang lại. Muốn sang, người ta phải tự nhận thức và thay đổi tư duy và hành động nhiều lắm. Nếu bạn muốn sang, đọc nghiền ngẫm bài dưới đây. Câu nào cũng hay cả.
    Chuyện giàu chuyện sang
    Các bạn làm quản lý, từ sáng đã phải nghĩ ra việc và giao cho các bạn làm. Nhất là bạn nào ít động não và list-to-do quá ít, sáng kiểm, chiều kiểm. Xem thử 1 ngày họ ăn 3 bữa cơm nhưng có tạo ra GDP gì không.
    To: Các bạn làm quản lý
    Ai đó nói tuổi xế chiều là tuổi “gió heo may”. Gió lành tươi mát hay gió phiền não sầu thương, âu cũng là do con người nhận thức và tổ chức cuộc sống của họ mà ra vậy.
    Gió heo may đã về
    Thời sinh viên, có lần Tony được cái Hằng, bạn cùng lớp ĐH rủ đi ăn buffet ở khách sạn Saigon Prince, giờ đổi tên thành Duxton, nằm ở đường Nguyễn Hợ, vì cô ấy được 2 cái phiếu mời. Hồi đó, sang trọng nhứt là đi ăn ở New World (đọc là niêu quơ), sau đó thì Ca Ra Ven rồi Saigon Prince. Lần đầu tiên được đi nên Tony hăm hở lắm, lên chiến lược bài bản. Buổi trưa đã phải nhịn đói. Đi ăn buffet (đọc là búp-phê theo kiểu tiếng Pháp, chứ không phải Búp Phét theo tiếng Anh đâu nha) là ăn thoải mái nên phải tranh thủ càng nhiều càng tốt.
    Chuyện Tony đi ăn Buffet quốc tế
    Hồi còn sinh viên, Tony có làm tour guide ( tua gai), chuyên khách nước ngoài đi tham quan để rèn Anh ngữ, lúc đó còn ngây ngô không biết văn hóa nước nào là nước nào, nghĩ mình thích ăn gì thì khách cũng vậy. Vào quán ăn toàn đặt món theo ý mình.
    Chuyện Tony làm hướng dẫn viên du lịch