Hội chợ triển lãm quốc tế là một sự kiện mà doanh nhân nên đi. Phải thấy giá trị của nó, mới đi, chứ đừng xem là 1 dịp đi chơi, thành phần đi chơi đừng có bon chen, không phù hợp với mình nha. Người không phải là doanh nhân, không có đầu óc làm ăn thì sang đó đứng xớ rớ không biết làm gì cho hết ngày hết.
Vô đó, người ta kéo vali đi ào ào, đâu có ai hướng dẫn gì mình. Đâu phải học sinh đâu mà có cô giáo hướng dẫn. Rất nhiều người tào lao, thấy người ta đi hội chợ thì cũng xin đi theo. Nhưng sang thì tiếng thì không biết, nhìn nhìn rồi không biết làm gì nữa, tới quầy gặp nói chuyện thì sợ vì kém tự tin, ra kiếm quán cà phê ngồi chơi hay tự đi lang thang khám phá thành phố thì cũng không dám...Sẽ thấy lãng phí thời gian, tiếc tiền, chán nản rồi khóc rồi lóc, đòi về, đòi lại tiền vì không thấy giá trị. Khổ quá, người ta cho mình đi vì tưởng mình là người làm ăn, chứ đâu biết mình tào lao bí đao vậy.
Đi hội chợ, ăn sáng phải ăn thật no, no nhất có thể để trưa không ăn. Tranh thủ thời gian, thường từ 12h trưa đến 1h chiều là lúc mấy ông boss tới trực quầy, để nhân viên của họ đi ăn. Mình tới lúc đó sẽ chốt được nhiều cái hơn. Ăn uống cái gì, muốn ăn ngon mặc đẹp thì về nhà ăn.
Đi coi từng gian hàng một, lật từng mẫu lên coi. Xong xin thông tin. Nên kéo 1 cái vali to để vừa đi vừa xin catalogue, hoặc mua mẫu, xin mẫu, bỏ vào đó. Về nhà ngồi nghiên cứu.
Đi hội chợ là đi công tác, tối nên hẹn với đối tác để họp hành bàn về cơ hội hợp tác với nhau. Chỉ về khách sạn khi trời đã khuya, và ngủ liền để sáng mai làm việc tiếp.
* Đi hội chợ triển lãm quốc tế, với người có đầu óc, là cơ hội rất lớn để làm ăn và mở mang tầm nhìn. Nếu các bạn theo dõi FB của những người doanh nhân thật sự, sẽ thấy họ rất quý trọng từng phút từng giây ở các hội chợ triển lãm. Ví dụ như chị này, đi từ 8hAM đến 9PM. Ai cũng vậy á. Lúc nào cũng vui, cũng cười. Taxi hét giá thì có sao, cơ hội người ta làm tiền, hào phóng cho người lao động nghèo khổ đi, họ làm vì mưu sinh, cho là lừa đi thì cũng có được bao nhiêu đâu. Mình cũng có cơ hội ngàn đô với những HĐ lớn. Kẹt xe 3 tiếng có sao, chuyện bất khả kháng, vui vẻ cười thay vì quạu quọ tuột mood người khác, trông phản cảm.
** Phải biết ơn người ta mang mình ra thế giới bên ngoài. Không có họ, sao mắt mình nhìn thấy thế giới bên ngoài rộng lớn thế nào. Đã là ơn nghĩa thì tiền bạc bao nhiêu cũng không đủ. Phải có lòng biết ơn thì mới cư xử văn minh được nhen.
*** Mấy thông tin trên đã nhắc đi nhắc lại 10 năm nay rồi!
***** Bài từ facebook Tuyết Nguyễn *****
Từ 2017 - nay, mình mới đi lại triển lãm quốc tế. Hì, vẫn y xưa, 8h sáng rời ks, về đến là gần 9h tối.
Thailand, lâu rồi mà vẫn còn đặc sản kẹt xe. Cái trung tâm triển lãm to và rất đông khách, nên tầm 5 giờ chiều, tụi mình hẻm cách nào đón được xe. Grab nhất định không bắt. Taxi hét giá gấp 7 lần, vâng, là 7 lần á. Sáng đi chưa đến 300 bath, chiều taxi hét 2000 thì chở về.
Thailand, đồ ăn ngon và rẻ, cơ mà… nóng bụng quá.
Đi triển lãm, xung quanh rất đông các quầy hàng quốc gia khác, 😔 thấy khu gian hàng quốc gia VN khác biệt thật. Malaysia, Indonesia… nước bạn trong cùng ĐNA nhưng quốc gia người ta đầu tư nhìn đẹp, sáng láng.
Cái ảnh: lội bộ ròng rã mới quá giang được chiếc bus nội khu. Nó chở tới chỗ cho kiếm đồ ăn và chờ … 3 tiếng sau giờ kẹt xe thì mới có đường về. Khiếp.